Ngày đăng: [Saturday, March 14, 2009]
Ngày còn trên ghế bậc tiểu học, tôi nhớ trong "Quốc Văn giáo khoa thư" có dạy mẫu chuyện con người phải biết trả lại của rơi cho người bị mất. Đã hơn 40 năm rồi, ngày ấy chúng tôi luôn làm theo những điều bình thường tưởng như đơn giản này, dù chúng tôi ngày ấy chỉ sấp sỉ tuổi lên 10. Thế mà, ở cái tuổi từ "tam thập nhi lập đến ngũ thập tri thiên mệnh" hôm nay, con người ta dễ dàng quên đi một điều rất bình thường và đơn giản.
Câu chuyện tôi kể ra hôm nay, chỉ là chuyện nhỏ nhưng không nhỏ trong muôn vàn câu chuyện đã và đang xãy ra trong vài thập niên gần đây ở trên đất nước hình chữ S. Tại sao như thế? Phải chăng nền văn hóa của đất nước ta, mà lâu nay những phương tiện truyền thông nhà nước vẫn luôn tự hào đã và đang bị mai một?
0 Nhận xét