LIỆU CUỘC CHIẾN VIỆT TRUNG CÓ XẢY RA KHÔNG?

Ngày đăng: [Monday, June 20, 2016]
Bài đọc liên quan:

Từ hôm 14/6/2016, sau khi chiếc Su30MK2 rơi trên biển đến nay, nhiều người hỏi tôi cùng một câu hỏi: Liệu chiến tranh Việt Trung có xảy ra không? Tôi xin trả lời rằng: Có và Không!

Tại sao có và tại sao không?

Vì cho đến thời điểm này, Trung cộng chỉ còn 2 đồng minh duy nhất là Việt cộng và Pakistan. Bắc Hàn thì chỉ là tiền đồn để lo tự do dân chủ nhảy vào từ Hàn Quốc, ngooài ra không có giá trị địa chính trị với Trung cộng.

Từ Pakistan Trung cộng sẽ đâm bị thóc, thọc bị gạo Ấn Độ, và làm ăn với Trung Đông

Pakistan là ngỏ hẹp để đi vào xâm lược Ấn Độ, và ra biển Ả Rập để phục vụ việc giao thương khối Hồi giáo ở Trung Đông, nên Trung cộng không thể bỏ. Trung cộng phải o bế Pakistan chứ không dám bộp tai, đá đít, vì lợi thế địa chính trị của nước này, ngoài ra, trước chiến tranh thế giới II, Pakistan là 1 bang của Ấn Độ. Kéo Pakistan về phía mình là Trung cộng kiềm chế được Ấn Độ, cường quốc đông dân thứ 2 toàn cầu chỉ sau Trung cộng.

Sau khi nắn gân Miến Điện và Thái Lan để tìm đường thoát khỏi eo biển Malacca không được, thì việc thôn tính biển Đông, và bắt Việt cộng phải thần phục cúi đầu là việc Trung cộng phải làm, nếu muốn thực hiện mộng bá quyền châu Á.

Đối với Việt cộng thì khác. Việt Nam có địa chính trị quá quan trọng đối với biển Đông và Đông Nam châu Á. Lấy được Việt Nam, không những Trung cộng thôn tính cả Đông Nam Á, mà còn đe dọa cả châu Á và Úc Châu. Về mặt quan hệ Việt cộng và Trung cộng hiện nay là mối quan hệ theo kiểu doublethink của Goerge Orwell, nhưng nếu có dịp là chuyển sang ngay thoughtcrime. Có nghĩa là giả dối, bằng mặt mà không bằng lòng nhau, nhưng Trung cộng sẵn sàng nện Việt cộng khi Việt cộng không làm hài lòng Trung cộng.

Thôn tính được Việt Nam Trung cộng sẽ đi đến Úc

Về phía Việt cộng thì, tiền đã hết, vũ khí trang bị cũng không đủ sức để đánh đấm được 1 tuần. Nếu chiến tranh thì Việt cộng lấy gì để đánh, vũ khí thì tiền đâu mua, dân thì không còn chết vì đảng cộng sản, chưa đánh đã thua. Xưa đánh VNCH là nhờ Liên Sô và Trung cộng viện trợ. Đánh Pol Pot là nhờ Liên Sô viện trợ. Giờ nhìn quanh chẳng còn ai viện trợ, đi vay cũng chẳng ai cho vay. Nên Việt cộng sẽ buộc phải nhũn nhặn nghe theo lời Trung cộng, mặc dù hằng năm Trung cộng giết hại hơn 2000 ngư dân trên biển, nhưng Việt cộng không dám hó hé nửa lời! 

Hơn nữa, từ 1950 đến nay, chỉ có 1 giai đoạn ngắn từ 1976 đến 1990 là Việt cộng và Trung cộng không giao hảo với nhau. Còn lại, Trung cộng giúp Việt cộng từ cục xà phòng, đến bánh lương khô, trang quân dụng để phục vụ chủ nghĩa Maoist Đại Á. Hiện nay, Việt cộng cũng phải nhờ ơn Trung cộng trong hơn 90% các dự án lớn xây dựng cơ sở hạ tầng. Ngoài ra, hình thái kinh tế chính trị mà Việt cộng áp dụng vào Việt Nam cũng là của Trung cộng. Nợ của Việt cộng vay từ Trung cộng không được thống kê và minh bạch cho dân, nhưng chắc chắn là lớn hơn con số nợ công đã được công bố!

Nên chữ có ở đây là nếu có thì thỉnh thoảng Trung cộng sẽ làm vài cái tát tai Việt cộng kiểu như giàn khoan 981, rơi máy bay trên biển, giết hại ngư dân, ép thuế hoặc đóng cửa xuất khẩu hàng hóa, chặn dòng Mekong gây hạn mặn vựa lúa miền Tây, khui thâm cung bí sử của các đời lãnh đạo Việt cộng nằm trong tư liệu mật chưa khui để bôi nhọ, v.v... phủi bụi nắn gân cho có. Trung cộng mà đánh Việt cộng thật sự như năm 1979 thì còn ai để làm chư hầu?

Còn chữ không ở đây là tuyệt đối không, vì Việt cộng thà làm đàn em lép vế, nhận tiền vay để giữ ghế ăn chia, hơn là để chiến tranh xảy ra, thì mất cả chì lẫn chài. Ghế kiếm ăn, dù là ghế của thái thú vẫn hơn là không còn ghế, hơn nữa, nhờ Trung cộng bảo vệ ngai vàng thì còn gì bằng? Hoa Kỳ ư? Còn khuya, vì nước xa không cứu được lửa gần, và lại khác ý thức hệ, khác chủ nghĩa tôn thờ, khác cả cách làm ra tiền bỏ túi làm sao dung hòa với Hoa Kỳ được?

Lịch sử của 2 nước Việt Trung từ hơn 2600 năm qua cũng cho thấy, khi Trung Hoa mạnh là lúc mà các lãnh đạo triều đại của Việt Nam dù ở thời đại nào cũng phải chịu làm thái thú để yên thân kiếm ăn trên xương máu dân tộc. Cái dân tộc tính tự nguyện làm nô lệ của người Việt nó cũng là bản chất của bao triều đại Việt Nam ăn vào máu chịu làm thái thú đê hèn, không thể tự gột rửa được.

Lịch sử cũng cho thấy rằng, Hoa Kỳ, Trung cộng và Nga đã đi đêm trên lưng của Việt Nam cộng hòa. Việt cộng và Trung Hoa cũng đi đêm trên lưng của Lào và Cambodia qua Hội nghị Thành Đô. Và hiện nay thì chưa có chuyện Hoa Kỳ và Trung Hoa đi đêm trên lưng Việt cộng, nhưng tương lai vẫn có thể có chuyện Hoa Kỳ và Trung Hoa đi đêm trên lưng của Việt cộng ở khu vực sau khi Hoa Kỳ chuyển trục Thái Bình Dương lắm chứ? 

Bài học đồng minh Việt Nam cộng hòa của Hoa Kỳ vẫn còn đó, từ 1954 đến 1967 là đồng minh không thể bỏ, nhưng từ 1967 đến 1972 là phải buông tay dần, nhưng đến sau cái bắt tay Mao Nixon cuối năm 1972 đi đêm trên lưng VNCH, buộc VNCH phải ký xong Hiệp định Paris là vứt bỏ. Nhưng một quốc gia nhược tiểu như Việt Nam hiện nay thì chính quyền Việt cộng lại đi đêm trên lưng của dân tộc để kiếm ăn.

Thế giới ngày nay là thế giới của những nước lớn hơn đi đêm trên lưng của những nước bé hơn để toan tính lợi ích cho nước mình. Chính trị là nghệ thuật của sự có thể. Vấn đề quan trọng là, nước nhỏ có được lãnh đạo đủ đức, tài và tầm để làm cho nước nhỏ nhưng không nhỏ như Thái Lan, Miến Điện, Singapore hay không để nói chuyện ngang hàng với Trung cộng chứ không ở thế chư hầu!

Sài Gòn, 17h10' ngày thứ Hai, 20/6/2016

Đăng nhận xét

0 Nhận xét