DỰ THẢO BÁO CÁO CHÍNH TRỊ ĐẠI HỘI ĐẢNG XII: CHỆCH HAY KHÔNG CHỆCH HƯỚNG?

Ngày đăng: [Monday, March 09, 2015]


Hoa Kỳ không có chủ thuyết, mà Hoa Kỳ chỉ có trường phái. Như tôi đã viết trong nhiều năm qua, ở Hoa Kỳ có 2 trường phái trị quốc và toàn cầu - Dân chủ và Cộng hòa.

Cũng như tôi đã viết, thế giới làm ra chủ thuyết và tư tưởng, nhưng thế giới không áp dụng được các chủ thuyết và tư tưởng ấy, mà nơi áp dụng các chủ thuyết nhuần nhuyễn nhất và hiệu quả nhất lại là Hoa Kỳ.

Nếu năm 1750 khi John Lock của Anh và Nam Tước Monstequieu của Pháp hình thành lý thuyết đa nguyên tản quyền, thì chỉ 16 năm sau quốc gia non trẻ Hoa Kỳ đã ứng dụng ngay một nhà nước đa nguyên tản quyền với 2 trường phái Cộng hòa và Dân chủ. Trong khi châu Âu vẫn còn các quốc gia đang ngụp lặn với hình thái đa nguyên tập quyền hiện nay như Nga.

Nếu năm 1848 Marx và Engels cho ra đời chủ nghĩa cộng sản khoa học, thì trước đó rất lâu, 1790, Hoa Kỳ đã có trường phái Dân chủ - về mặt bản chất là một kiểu cộng sản xa lông - để điều hành đất nước.

Tùy vào hoàn cảnh đất nước và thế giới mà, Hoa Kỳ sẽ chọn Cộng hòa hay Dân chủ để điều hành. Nhưng trên hết là Hoa Kỳ rất hữu hiệu trong áp dụng các tư tưởng và lý thuyết về khoa học xã hội để tạo nên một quốc gia đúng quy luật.

Tức có nghĩa là Hoa Kỳ biết cái khiếm khuyết và ưu điểm của cả tư bản và cộng sản. Họ biết khi nào chuyển điều hành đất nước và toàn cầu theo tư bản, và khi nào theo kiểu cộng sản. Nhưng cả 2 trường phái có một điểm chung là tôn trọng quyền cá nhân tối thượng trên mọi lĩnh vực trong khuôn khổ luật và hiến pháp đã đặt ra.

Nền chính trị Hoa Kỳ luôn có 2 mặt đối lập - Dân chủ và Cộng hòa - trong một thể thống nhất là đưa Hoa Kỳ thành cường quốc số 1 toàn cầu. Đó là quy luật thống nhất các mặc đối lập, và quy luật mâu thuẩn của duy vật luận.

Không những thế, để giảm thiểu sai sót sau 2 mặt đối lập của nền chính trị Hoa Kỳ, họ còn tản quyền với tam đầu chế - lập pháp, hành pháp và tư pháp để kiểm tra lẫn nhau. Chính điều này, công dân Mỹ từ tổng thống đến thường dân đều sống và tuân theo hiến pháp và pháp luật, mà không cần hô khẩu hiệu, hay dán băng rôn nhan nhản khắp đường như ở Việt Nam.

Tản quyền, đa nguyên, đối lập là phương án tốt nhất để triệt tiêu tham nhũng, nhưng ngay cả Hoa Kỳ cũng chưa thể bài trừ được hết tham nhũng. Nhưng đơn nguyên tập quyền như ở Việt Nam thì người ta lại nói lên vấn đề chống tham nhũng, thật sai khoa học. 

Thế thì Hoa Kỳ có nền kinh tế thị trường định hướng hay không? Xin thưa là có. Nhưng kinh tế là chính trị. Nên nền kinh tế chính trị của Hoa Kỳ luôn là nền kinh tế chính trị không những định hướng cho nước Mỹ, mà còn định hướng cả toàn cầu. Vì chỉ một thông tin từ Fed hay từ thống kê của các đại học Hoa Kỳ về tỷ lệ có việc làm ở 2 lĩnh vực nông nghiệp, và phi nông nghiệp, hoặc tỷ lệ tăng trưởng, hoặc dự trữ dầu thô, etc của Hoa Kỳ đều làm kim chỉ Nam cho toàn bộ nền kinh tế toàn thế giới.

Không những có định hướng kinh tế mà Hoa Kỳ còn định hướng cả chính trị toàn cầu.

Dân chủ - hay nói cách khác là cộng sản xa lông - thì định hướng có tính hướng nội, lo xây dựng Hoa Kỳ bằng một nền kinh tế vững mạnh. Chỉ mới chưa đầy 2 nhiệm kỳ mà phe Dân chủ của ông Obama đã kéo Hoa Kỳ ra khỏi Đại khủng hoảng kinh tế, giảm nạn thất nghiệp 2 con số xuống còn 5.7%, và kinh tế tăng trưởng trở lại 3%. Cai quản trong nước và thế giới bằng bàn tay sắt bọc nhung, lấy kinh tế để sai khiến quốc gia và toàn cầu. Chuyện trừng phạt Nga do chiến trường Ukraina đang diễn ra cho thấy rõ. Nói thế không phải dân chủ không dùng vũ lực, nhưng vũ lực khi Dân chủ dùng thì chắc phải thắng và ít tổn thất nhất. Ví dụ, tiêu diệt Bin Laden chỉ bằng 16 quân nhân SEAL và chỉ hư một trực thăng.

Cộng hòa - hay nói đúng là tư bản - thì định hướng có tính hướng ngoại, giao quyền cai quản đất nước cho từng tiểu bang. Đập phá thế giới ở những nơi cần đập phá để phục vụ cho quyền lợi và sức mạnh của Hoa Kỳ. Ưu tiên nhà giàu để tăng đầu tư, thúc đẩy tăng trưởng và tạo công ăn việc làm không chỉ trong nước mà cả trên toàn cầu. Nếu Dân chủ dùng bao vây kinh tế để đánh sụp đối thủ, thì Cộng hòa dùng chạy đua vũ trang cho đến khi đối thủ kiệt quệ, và kích thích khoa học kỹ thuật phát triển phục vụ cho chiến tranh. Sau khi Cộng hòa đập phá để biểu dương và chứng tỏ sức mạnh vai u thịt bắt thì lại đến Dân chủ xây dựng củng cố để phục hồi sức lực, etc.

Cả hai phe Dân chủ và Cộng Hòa như cặp vợ chồng đồng sàng, đồng mộng. Hai trường phái thay nhau để cai trị và xây dựng Hoa Kỳ thành số 1 thế giới tùy theo hoàn cảnh.

Nói thế để quay lại vấn đề kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam. Mấy hôm nay, vấn đề này được đem ra để soạn thảo, tìm định nghĩa chuẩn bị cho đại hội đảng cộng sản Việt Nam vào quý III năm 2016. Có ý kiến nếu để thị trường đi theo đúng quy luật thì sợ bị chệch hướng với định hướng của đảng cộng sản đang cầm quyền ở Việt Nam.

Nhưng, đã là quy luật khoa học thì là cái chung nhất, không thể bóp méo hay định hướng phi khoa học như những nhà lý luận của Việt Nam hiện nay. Kinh tế thị trường là nền kinh tế tuân theo quy luật cung cầu. Bóp méo và định hướng nó như thị trường bất động sản Việt Nam trong 20 năm qua - theo mô hình kinh tế đổi tài nguyên môi trường lấy cơ sở hạ tầng của Trung cộng - thì bây giờ, cả 2 quốc gia Việt Trung đang chết cứng với nợ công và đóng băng bất động sản, mà chưa có giải pháp để tháo gở.

Trong cuộc họp chính phủ đầu tháng 3/2015 có nhiều ý kiến của các nhà lý luận trung ương sợ đi theo kinh tế thị trường thì sẽ chệch hướng luận cương của đảng cầm quyền.

Ông thủ tướng Việt Nam đã phát biểu đúng trong cuộc họp chính phủ ngày hôm qua: "nền kinh tế phải vận hành đầy đủ, đồng bộ theo các quy luật của kinh tế thị trường, theo các tiêu chuẩn phổ biến của nền kinh tế thị trường hiện đại và hội nhập quốc tế; bảo đảm tính đồng bộ giữa thể chế kinh tế và thể chế chính trị, giữa Nhà nước và thị trường; Nhà nước đóng vai trò định hướng, sử dụng các nguồn lực của Nhà nước và công cụ, chính sách để định hướng và điều tiết nền kinh tế…" Nhưng do nền chính trị Việt chưa đi đúng quy luật khoa học xã hội, nên cái định hướng của nhà nước Việt vẫn chưa có bộ lọc đối lập đúng nghĩa; tam đầu chế ở Việt Nam chưa tản quyền, nên sẽ có những định hướng có tính sai lệch trong tương lai là điều hiển nhiên.

Vấn đề của Việt Nam trong đại hội đảng lần thứ 12 không phải là vấn đề lý luận tìm ra cái định nghĩa mà người ta không cần định nghĩa, như phải giải cái bổ đề toán học của Giáo Sư Ngô Bảo Châu đã giải, mà hơn nửa thế kỷ trước đã được thế giới công nhận để khoa học thế giới ngày càng phát triển hơn. 

Vấn đề của Việt Nam là phải thay đổi hình thái chính trị để phù hợp với cái gọi là kinh tế thị trường đúng khoa học, chứ không bị định hướng nền kinh tế lẫn chính trị như hiện nay theo quyền lợi của một nhóm người là chệch hướng và phi khoa học với nhân loại.

Asia Clinic, 15h27' ngày thứ Hai, 09/3/2015

Đăng nhận xét

0 Nhận xét