BẠN TÔI NGƯỜI LÍNH

Ngày đăng: [Friday, January 22, 2016]
Đại hội 12 của đảng cộng sản cầm quyền ở Việt Nam khai mạc ngày 21/01/2016


Tối qua, lúc 22:40’ đêm 21/02/2016, ông bạn già cùng khóa y khoa năm nào gọi điện thoại cho tôi với giọng u uất và thất vọng rằng: “Ông nghĩ sao về việc ai ở, ai về sau ngày bỏ phiếu 27/01/2016 của kỳ đại hội 12 đang diễn ra? Tôi xem tin tức và truyền hình mà tôi lo quá!”

Số là, anh bạn tôi là dân Vượt Trường Sơn chống Mỹ, thương binh 4/4, nếu mệnh vắn, thì ông đã chầu trời ngày 26/4/1975 ở bên kia cầu Sài Gòn do một vết thương làm rách gan, rách tá tràng, đường mật ngoài gan. Đồng đội tưởng chết nên úp cái nón cối vào bụng ông, bỏ đó tiến quân vào Sài Gòn. Dân phát hiện đem vào Quân Y Viện Cộng Hòa - giờ là BV quân y 175 - được các bác sỹ VNCH phẫu thuật sống lại. 

Sau 30 tháng Tư năm 1975, anh tiếp tục sang làm nhiệm vụ ở chiến trường Cambodia. Trong một trận đánh lớn ban đêm ở Pathampong vào ngày 13 tháng Hai năm 1979, anh lại bị thương tích nặng vì miểng bom. Một vết thương ở đỉnh phổi phải, và một vết thương ở bụng, vùng thượng vị - trên rốn và dưới xương ức bên phải. Cả trung đoàn cho rằng anh sẽ chết. Đồng đội sau khi băng bó cho anh và đưa anh vào khu nhà xác của đơn vị y tế tiền phương để sáng mai đem chôn. Nhưng sáng sớm hôm sau khi đem xác anh đi chôn thì đồng đội thấy anh vẫn còn thở và tỉnh táo đòi uống nước.

Hai lần chết đi sống lại, nên anh hiểu giá trị của hòa bình và chiến tranh.

Ông bạn tôi ủng hộ cho ông thủ tướng phần vì cũng là Người Lính, ông tin cái tâm và sự trung kiên của người lính hơn là những chính khách chưa can qua sống chết. Phần vì thủ tướng có hành động thực tế với tình hình khách quan trong và ngoài nước Việt. Nên anh tâm sự: “Thủ tướng mà ở lại thì sẽ bình yên để làm ăn ít nhất 5 năm tới. Ông mà về, thì có khi xách súng bắn nhau chứ chả chơi!”

Tôi cười khà khà mà rằng: “Ai ở, ai đi thì nhân dân cũng thất bại. Vấn đề là chúng ta không có quyền quyết định ông ạ!”

Tôi còn nói rõ cho ông bạn là, “Ai có đủ 3 yếu tố sau sẽ thắng:
1. Có chiến lược dài hạn phù hợp với thực tế khách quan.
2. Có lực lượng ủng hộ đông đảo.
3. Có tài chính vững mạnh.
Xưa ông Hồ Chí Minh có chỉ 2 trong 3 yếu tố trên là: Có chiến lược và có lực lượng ủng hộ thôi đã làm nên nghiệp lớn, nhờ vào biết tận dụng tiền bạc của Liên Xô và Trung Hoa ông có thấy không?”

Nghe xong, ông bạn thở phào nhẹn nhõm mà rằng, “Ông là cái phao tinh thần khi tôi đang chết đuối. Tôi nói thật, nếu thủ tướng ở lại, tôi bỏ tiền ra để đi chơi Hà Nội 3 ngày, xem đất Rồng ngày nay đã có minh chủ!”

Tôi cười bảo, “Thay vì ông bỏ tiền ra du hý, thì ông nên để tiền đó làm từ thiện để mà gieo nhân, ông ạ. Con người ta sinh ra đời là để gặt quả và gieo nhân. Quả thì ta đã gieo rồi, từ thuở nào ta không biết được, giờ gặt thôi. Gieo đắng thì gặt trái đắng. Gieo ngọt thì gặt quả ngọt. Còn nhân thì bây giờ ta chủ động gieo”.

Ông bạn bảo, “Tôi luôn u mê, nên giải quyết mọi chuyện như đứa mù. Cảm ơn ông. Nếu thủ tướng ở lại thì tôi sẽ gửi ủng hộ cho GO WEST Foundation của ông ngay!”

Tôi cười bảo, “Ông lại cực đoan rồi, bất kể ông gửi vào nơi nào ông tin là làm tốt cho đời, không cứ gì phải gửi cho Quỹ Tây Du. Chúc ông may mắn và hạnh phúc.”

Anh bạn bảo, “Tôi mất ngủ 2 đêm nay chỉ vì nghĩ cảnh nồi da nấu thịt ông ạ!”

Tôi bảo, “Thôi ngủ đi, còn đi làm nuôi con nữa cha nội. Già rồi mà còn con nheo nhóc ở cái tuổi lên 8 kìa.” Số là ông bạn già đã sắp 60, nhưng con út chỉ mới 8 tuổi.

Thương!

Sài Gòn, 11:28’ ngày thứ Sáu, 22/01/2016

Đăng nhận xét

0 Nhận xét