NGHĨ VỀ CON NGƯỜI XÃ HỘI CHỦ NGHĨA

Ngày đăng: [Wednesday, October 14, 2009]

Có một thời sai lầm khi người ta bảo lao động trừu tượng luôn giá trị hơn lao động giản đơn, nhưng người ta đã trả thù lao (lương) cào bằng giữa lao động giản đơn và lao động trừu tượng. Từ đó đến nay đã hơn nữa thế kỹ, người ta đã nhận thức được lao động trừu tượng phải được trả lương cao hơn lao động giản đơn. Vì một ông thầy giáo, kỹ sư không thể trả lương ngang bằng với anh công nhân vệ sinh đường phố!

Ấy thế, nhưng mà trong lao động trừu tượng lại có nhóm làm ra sản phẩm như anh kỹ sư sản xuất ra cái máy. Trong khi đó, ông thầy giáo, ông bác sỷ không làm ra sản phẩm vô tri vô giác. Họ làm ra những tâm hồn đẹp và những phần xác lực lưỡng để mang vác tâm hồn đẹp. Và bây giờ người ta cũng lại nhầm tiếp là lọai làm ra tâm hồn và thể xác con người là lọai làm dịch vụ không đẻ ra lợi nhuận cho xã hội. Nên lương của lọai lao động trừu tượng này không được cao và sự đãi ngộ không được bằng lọai lao động trừu tượng làm ra sản phẩm vô tri, vô giác. Nên cứ thế mà họ kêu gọi đạo đức thầy giáo, đạo đức nghề y. Tại sao lương y mà không từ mẫu như vị cha già đã nói?

Ô hay, hôm nay mới biết ở nước đại Việt bên bờ biển Đông cho rằng lao động trừu tượng làm ra tâm hồn và thể xác con người không được đánh giá ngang bằng lọai lao động cũng trừu tượng nhưng làm ra vật vô tri, vô giác. Điều ấy có nghĩa là con người rẻ hơn tất cả? Hôm nay đọc bài Giáo dục: Đừng khinh bỉ các thầy cô giáo của Nguyễn Hưng Quốc mới thấy chỉ ở nước Đại Việt mới có điều nghịch lý này mà chưa ở đâu có. Con người là rẻ hơn tất cả mọi vật ở trên đời, dù con người là sản phẩm cao quí nhất của tạo hóa. Đặc biệt, có phải chăng chỉ có con người của xã hội xã hội chủ nghĩa mới rẻ như thế chăng?

Đăng nhận xét

0 Nhận xét